- Tham gia
- 6/4/14
- Bài viết
- 554
- Được thích
- 734
17421
#1
Một trong những vấn đề mà nhiều người dùng Android hay bị nhầm lẫn bộ nhớ là bộ nhớ thường dùng để chứa ROM, hay họ hoang mang sợ mua phải sản phẩm giả, kém chất lượng vì bộ nhớ trong của thiết bị không đủ dung lượng như nhà sản xuất công bố, ngoài ra họ còn cảm thấy thắc mắc vì sao bộ nhớ trong của thiết bị Android giảm đi khá nhanh. Bài viết này sẽ giúp các bạn hiểu thêm về vấn đề này.
Trước tiên chúng ta phải hiểu ROM là gì
Trước đây, ROM là từ viết tắt của Read Only Memory đúng với tên gọi của nó là vùng nhớ chỉ có thể đọc (chứ không được ghi lại), thường dùng để chứa chương trình để khởi động hệ thống và load HĐH vào RAM, được gọi là Bootloader. Khác với RAM (Random Access Memory) dữ liệu trên ROM vẫn được lưu lại khi không có nguồn điện.
Tuy nhiên ngày nay trên smartphone, ROM không còn mang đúng nghĩa của nó nữa:
- ROM không chỉ chứa chương trình khởi động hệ thống Bootloader mà còn có thể chứa HĐH và dữ liệu khác. Do đó nó gần với chức năng bộ nhớ trong (built-in memory) nên nhiều khi bị "đánh đồng" với nhau. Tuy nhiên do sự khác biệt về kiến trúc, tốc độ đọc trên ROM nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ đọc trên built-in memory.
- Với Android, HĐH được cài đặt trên ROM, nên ROM còn là thuật ngữ chỉ phiên bản HĐH, cũng như Custom ROM (ROM Cook hay Cook ROM) là thuật ngữ chỉ HĐH Android đã được chỉnh sửa từ phiên bản gốc (AOSP). Thuật ngữ này bắt đầu xuất hiện từ cách gọi đơn giản của các lập trình viên trên diễn đàn dành cho lập trình viên Android A.
- ROM có thể được ghi lại ở 2 chế độ recovery mode hoặc downloading mode
Internal Storage hay còn gọi là "Bộ nhớ trong" như bạn biết, đó là nơi lưu trữ các dữ liệu phát sinh của hệ điều hành trong quá trình hoạt động của thiết bị. Ngoài ra, nhiều ứng dụng của Android cũng được mặc định cài đặt lên Internal Storage của máy. Một số ứng dụng khi chạy còn lưu trữ bộ nhớ đệm (cache) và các loại dữ liệu application data khác. Tất cả các dữ liệu này khiến cho Internal Storage của thiết bị giảm đi rất nhanh. Việc bộ nhớ trong bị đầy, làm hiệu năng xử lý của thiết bị giảm xuống, nguy cơ treo máy rất cao, điều này làm giảm tuổi thọ của thiết bị.
"Bộ nhớ trong" này chỉ khả dụng sau khi thiết bị của bạn đã có một bản ROM hoạt động chứ không phải chính xác "Tổng dung lượng bộ nhớ" của thiết bị như nhà sản xuất công bố.
Internal Storage không phải "Tổng dung lượng bộ nhớ", vậy "Tổng dung lượng bộ nhớ" là sao ?
Tùy thuộc vào nhà sản xuất thiết bị, mà có 2 cách lắp đặt chip nhớ cho thiết bị như sau
- Loại nhiều loại chip nhớ bên trong thiết bị. Những chip này cũng có thể được phân thành nhiều khu vực cho nhiều mục đích khác nhau, ví dụ như lưu trữ ứng dụng, bộ nhớ đệm và file hệ thống.
Ví dụ như Samsung Galaxy S được trang bị nhiều chip nhớ. Một chip nhớ có dung lượng nhỏ, khoảng 512MB, có tốc độ cao và được dùng để lưu trữ file hệ thống, bộ nhớ đệm, dữ liệu của ứng dụng. Chip nhớ còn lại có dung lượng lớn hơn nhưng chậm hơn, vào khoảng 1-2GB để lưu ứng dụng.
- Loại chỉ sử dụng một chip nhớ, với tốc độ trung bình, để lưu cả dữ liệu người dùng, dữ liệu hệ thống và ứng dụng.
Đôi khi các công ty không trung thực, không sử dụng loại bộ nhớ hàn trực tiếp vào máy mà gắn thẻ microSD vào một khe cắm mà người dùng không nhìn thấy. Những thiết bị dùng Windows Phone đời đầu như HTC Trophy và HTC HD7 sử dụng chiêu này.
Bộ nhớ trong của thiết bị ( Built-in Storage ) sẽ được phân thành nhiều vùng để là nơi chứa ROM, Kernel, Recovery, hay các thông số hệ thông khác. Và phân vùng cuối cùng và có dung nhiều nhất đó chính là Internal Storage mà chúng ta thường hay nhằm lẫn.
Ví dụ: Smartphone Moto X có thông số kỹ thuật bộ nhớ là 16GB. Đây là thông số này nói lên Built-in Storgare của Moto X là 16GB. Khi kiểm tra trên thiết bị, chúng ta chỉ có tối đa 12GB được phép sử dụng, đây là Internal Storage. Như vậy, 4GB còn lại trên Buil-in Storage được sử dụng để chứa ROM, Kernel, Recovery, và các thông số hệ thống khác của thiết bị.
Boy Milano
Techrum.vn
Techrum.vn
Last edited by a moderator: