Cô và Mẹ

Tham gia
11/3/14
Bài viết
2
Được thích
2
2110 #1
Trên con đường hằng ngày tôi vẫn đi học, sáng nay chợt cảm nhận một bầu không khí rộn rã, vui tươi đầy ắp hoa và tiếng nhạc; tôi chợt nhớ ra hôm nay là ngày của mẹ, của bà, của thầy cô và những người phụ nữ. Và tôi cũng nghĩ về một người thầy đặc biệt của riêng mình, người thầy ấy vẫn “đồng hành” với tôi cho đến ngày hôm nay và mãi mãi về sau; bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu cảm xúc về người thầy ấy cứ chợt chạy ùa về trong tôi. Bởi đơn giản một điều người thầy ấy chính là mẹ tôi - người đã theo nghiệp “trồng người” trong suốt hơn 15 năm qua và giờ vẫn hằng ngày đến trường cống hiến cho sự nghiệp giáo dục của đất nước.

Một kỷ niệm đáng nhớ của tôi với mẹ là trong một lần từ thành phố Hồ Chí Minh về quê thăm mẹ, tôi bỗng vui miệng hỏi mẹ rằng “Nghề sư phạm cực thế sao mẹ lại gắn bó đến bây giờ vậy? Nếu chọn lại con đường đi mẹ có chọn nghề giáo hay không?”. Mẹ chỉ mỉm cười nói rằng: “Mẹ không buôn bán, kinh doanh nên không có tài sản gì để lại cho các con. Cái nghiệp sư phạm gắn bó với mẹ suốt bao năm nên gia tài mẹ cho con là cái chữ, là tri thức làm hành trang cho các con bước vào đời. Hơn mười lăm năm qua cũng là hơn mười lăm chuyến đò mẹ đưa các em học sinh sang bến bờ tri thức, trong đó có các con của mẹ. Giờ đây, khi đã bước qua cái tuổi 40 mà lòng mẹ cảm thấy hạnh phúc biết bao khi nhìn các con, nhìn các thế hệ học sinh của mẹ lớn khôn, trưởng thành và có địa vị trong xã hội. Và mẹ tin tưởng rằng con đường sư phạm ngày xưa mà mẹ chọn là đúng, là đem lại niềm vui sống cho mẹ,…” lòng tôi lại run lên nhiều cảm xúc khó tả.

Xin kính chúc mẹ luôn tràn đầy sức khỏe và nhiệt huyết để tiếp tục giữ vững “tay phấn”, tiếp thêm niền tin và tri thức cho các thế hệ học sinh bước vào đời.
 

Theo dõi Youtube

Quảng Cáo

Quảng Cáo

Có thể bạn quan tâm

Top Bottom