Mẹ về gội đầu đi nha, tóc mẹ khét quá

TR05

New Member
Tham gia
10/2/14
Bài viết
0
Được thích
1,805
5517 #1
Ngày tôi xa mẹ cũng là ngày kết thúc mùa hè năm ấy. Cái se lạnh chớm thu như nhắc nhở rằng tôi sẽ phải nhớ lấy mùi hương của rơm rạ, của gió lào, của cái nắng như rang chốn quê nhà, nơi mà mẹ ngày ngày vẫn hì hục ra đồng trồng cây khoai cây lúa.
Cuộc sống cơ cực đè nặng đôi vai mẹ, phải chắt chiu dành dụm để nuôi anh em tôi ăn học. Mỗi khi được dịp về thăm mẹ, thấy món kho mặn vẫn còn đó, mẹ bảo mẹ thích ăn mặn, nhưng lại mua về thức ăn ngon để nấu cho con.
Hè kết thúc mà mùi tóc cháy nắng của mẹ vẫn còn vương dai dẳng, thằng con trai như tôi thơm hít mẹ khắp mặt, khắp đầu như người ta để dành gạo, để dành thức ăn, còn tôi, chỉ đơn giản là muốn lưu giữ mùi hương trên mái tóc mẹ thật lâu…

“ mẹ về gội đầu đi nha, tóc mẹ khét quá”

tôi cười tủm tỉm thơm mẹ thêm một cái rõ lâu để lên tàu kèm thèm một cái cốc trán của mẹ “ cha mi, nghỉ học nhớ về thăm mẹ nhá”
Mẹ, từ ngữ thiêng liêng mà bất cứ đứa con nào cũng thuộc lòng, cũng ngấm vào đầu, vào tim.
Mẹ, người nuôi nấng chở che cho những đứa con từ khi sinh ra đến khi khôn lớn. Là chiếc nôi ấm áp mà bền bỉ, không bao giờ đổ vỡ lại lớn dần theo năm tháng cuộc đời.
Mẹ, nghe sao thương nhớ quá.

Trên khuôn mặt này, nào là cái nụ cười của mẹ, vầng trán cao của ông, chiếc mũi của bố, nơi đâu cũng hiện diện hình ảnh của cả nhà mình, vậy mà còn thấy thật trống vắng, lại nhớ mẹ đến vô vàn, nhớ như những tiếng ve râm ran nắng hè không tả xiết. Nhớ da diết làm da rám nắng, bàn tay xù xì gầy guộc tần tảo sớm hôm.
Tôi không được như chúng bạn, gia đình đầy đủ, bố đi xa, chỉ có 3 mẹ con nương tựa, vì việc học của tôi, mẹ phải để tôi ở cùng ông bà nội , mẹ phải nhớ thương tôi mỗi ngày dù bên mẹ còn có em gái. Nhớ con quá, mẹ lại viết thư, những bức thư chưa đựng bao yêu thương mà một thằng con trai lúc đó chỉ mới học cấp 2 như tôi vẫn nhận thức được để rồi cất giữ nó tới bây giờ như một món quà tinh thần mẹ đã ban tặng.
Nhưng cuộc đời lắm bất công và nhiều biến cố mà, mẹ lại phải xa em, một mình vào nam làm kiếm tiền. Ngày mẹ đi, em gái khóc, mẹ cũng khóc, khóc rất nhiều, thương cho nó từ nay phải sống tự lập, chẳng còn có mẹ ở bên chăm lo từng chút, từng bữa ăn,từng lúc đau ốm. Tôi không khóc, bởi lẽ tôi là con trai mà, cảm xúc nhiều khi chỉ dám giấu trong lòng thôi.
Rồi mọi thứ cũng dần trôi qua, mẹ vẫn làm, tôi vẫn học, em gái cũng trưởng thành hơn, dù cách xa nhau đi mấy tình gia đình vẫn luôn hướng về nhau. Hết cấp 3, tôi vào nam với mẹ, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn mái tóc ấy, vẫn mùi hương ấy, không lẫn đi được, nhưng đôi mắt thì có vẻ đượm buồn. Hỏi mẹ “ sao mẹ buồn, con có thấy mẹ buồn bao giờ đâu “,mẹ chỉ cười chứ đâu có biết sau câu nói đó là sự chạnh lòng của một đứa con trai rất đỗi vô tư bắt đầu cảm nhận được.
Một ngày không xa, khi con ra trường có việc làm, con sẽ không để mẹ phải chịu khổ nữa, mẹ kính yêu của con!
 

Theo dõi Youtube

Thành viên online

Quảng Cáo

Quảng Cáo

Có thể bạn quan tâm

Top Bottom