Mẹ...

khoah47

New Member
Tham gia
11/2/14
Bài viết
114
Được thích
57
2127 #1

Con về lối cũ thương rau đắng
Thương cánh cò bay những sớm trưa
Thương dáng mẹ gừng cay, muối mặn
Đêm dài con ngủ võng đong đưa...
Mùa ấy không mưa... Cái nắng như thiêu đốt của một chiều tháng ba thu mình lại, theo mây về cuối trời... Đâu đó vài cánh cò bay vội về tổ, bỏ lại sau lưng những vạt nắng chơ vơ...
Chiều muộn...
Mẹ về...
Mồ hôi ướt đẫm sau lưng, mái tóc mẹ dường như thêm nhiều sợi bạc...vì con!
Đã không biết bao lần mẹ về trong hoàng hôn màu cỏ úa, chuyện ngoài đồng cực khổ sương gió như làm khô gầy hơn tấm thân vốn đã còm cõi đó...
Con nhớ những buổi chiều gió mát theo mẹ ra đồng, con vô tư bắt cá, thả diều...mà sau lưng con mẹ cày sâu cuốc bẫm với cuộc sống mưu sinh.
Có lần vì tham bắt cua, con bị con cua đáng ghét ấy kẹp tay đến chảy máu, mẹ vội vàng chạy lại, tay gỡ con cua ra, miệng không ngừng xuýt xoa dỗ dành.
Con lớn nhanh như hàng dừa trước ngõ, nơi mẹ vẫn thường hái trái con ăn...con xa mẹ, bắt đầu bước vào dòng đời đầy cạm bẫy, chông gai...để nếm trải những gì mà hơn nửa tuổi đời mẹ dành cho con.
Dù thành công hay không, mẹ nhé! Tám tháng ba con lại về quây quần bên mẹ, được uống cốc nước dừa mẹ hái, được ăn bữa cơm đơn sơ mẹ nấu... Niềm vui ấy không phải ai cũng được như mẹ con mình, mẹ nhỉ!
Con...con...con yêu mẹ...mẹ của con!
Ước gì mẹ được sống lâu
Tuổi con có giảm cũng đâu nghĩa gì...
[HASHTAG]#TYPN[/HASHTAG]
 
Last edited by a moderator:

Theo dõi Youtube

Quảng Cáo

Quảng Cáo

Có thể bạn quan tâm

Top Bottom