Bức thư tình không tên!

Tham gia
14/4/14
Bài viết
3
Được thích
6
20417 #1
Hơn cả 1 tình yêu!​
Anh xin gọi em là nàng Dâu Đen Z10 dễ mến, ngọt ngào và sang trọng nhưng đâu đó vẫn toát lên vẻ thanh lịch, giản dị theo phong cách rất riêng. Nếu phải dùng 1 từ để tả, anh sẽ dành 2 từ “cá tính” để nói về em . Sẽ không ngoa nếu ai đó gặp em 1 lần, với cái nhìn đầy thiện cảm và trầm trồ thán mộ, họ sẽ là minh chứng cho những gì anh nói về em.
Với em, có lẽ cái duyên của chúng ta cũng thật trớ trêu em ạ. Có cả những câu chuyện dài, mà đôi khi thêm vào đó là những giọt nước mắt. Chuyện của anh chàng nhà quê lần đầu tiên xa nhà vào Sài Gòn theo đuổi ước mơ Blouse trắng, đó là câu chuyện dài mà anh muốn kể riêng em:
“ Két… Chiếc xe bus số 10 dừng trạm, vội vã trong tiếng gọi buổi chiều thứ 5, gã thanh niên bước xuống trạm, chìa tay vào balo như muốn tìm 1 cái gì đó. Rồi bỗng…
-Ơ, điện thoại của tôi đâu rồi? … Trời ơi, điện thoại của tôi đâu rồi?! …
Gã thanh niên mếu máo, loay hoay như muốn điên lên được, lục tung chiếc balo nâu màu đang bẹp vía dưới đất, và rồi hắn cũng bẹp vía vì đôi chân chẳng còn sức lực để tin rằng chẳng còn gì sót lại ngoài mấy cuốn sách và đôi bút lẽ mới mua. Gã đã phải điến hồn khi nhận ra vết rạch dài trên chiếc balo còn sốc sếch. 10 phút, 15 phút… Gã vẫn còn ngồi bẹp, như chưa nghĩ được gì, nhưng có lẽ hắn đủ thông minh để biết rằng: đã mất rồi! Cũng chẳng biết hắn định làm gì, nhưng chắc rằng hắn đang rất xót, xót cho chiếc điện thoại đã không còn là của hắn, mà vốn cũng chẳng phải là của hắn. Đó là chiếc điện thoại mà hắn mượn của thằng bạn thân để chụp lại những hình ảnh trong buổi thực tập Giải phẫu đầu tiên. Có lẽ nhờ thế mà hắn sẽ chẳng bao giờ quên được buổi chiều cay cú hôm ấy, và cũng nhờ thế mà hắn biết được thế nào là Gài Gòn. Hắn cảm thấy sợ, có vẻ lung tung, trong đó có cả nỗi sợ về cái đất Sài Gòn này, sợ cho 1 con người còn non yếu đường đời như hắn, và sợ cả cái cảnh phải đối mặt với thằng bạn đã rất tốt với hắn. Nhưng không thể làm khác được, hắn nhất định sẽ phải đối mặt với tất cả, và để thằng bạn có lại 1 chiếc Blackberry là điều mà hắn luôn xem là trách nhiệm mặt dù hắn đã rất may mắn khi có thằng bạn thân luôn biết thông cảm cho mình. Chiều dần…”
Em biết không, gã thanh niên ấy chính là anh, là anh của cách đây hơn 6 tháng trước. Dâu Đen à, mỗi ngày anh đều nhớ về em, vì anh không tài nào quên được lời hứa với thằng bạn “số khổ”. Có lẽ em nghĩ anh muốn đến với em chỉ vì để thực hiện lời hứa, nhưng không, câu chuyện vẫn còn dài lắm em ạ!
1 kế hoạch để dành tiền chỉnh chu được thực hiện mà đến nay cũng đã gần 6 tháng. Nhưng “Xin lỗi, anh chỉ là thằng sinh viên nghèo!”. Số tiền mang theo khi nhập học chỉ vừa vào khoảng phí đầu năm, tiền sinh hoạt mỗi tháng cũng không nhiều, và đó là cả mồ hôi nước mắt 2 cụ quê nhà… Giá mà anh giàu hơn thì đỡ khổ! Mỗi ngày anh chỉ có thể kiệm được 10 ngàn, những hôm nhịn ăn sáng thì có thêm chút ít. 6 tháng, mỗi tháng có 30 ngày, mỗi ngày 10 ngàn, chắc cũng gần 2 triệu rồi em nhỉ? Vậy là còn khoảng 250 ngày nữa thôi anh đã có thể rước em về rồi, anh vui lắm! Nhưng Z10 à, xin em hãy luôn là Z10 của hiện tại, vì sau 250 ngày nữa anh cũng sẽ vẫn là thằng sinh viên nghèo với khối tài sản mà anh chưa từng mơ thấy : gần 5 triệu! Anh đã vui mừng biếc bao khi biết em chẳng thèm làm cao hạ giá, điều đó sẽ giúp em đến gần với mọi người hơn, và anh hãnh diện sẽ là 1 trong số đó để được đến bên em. Thời gian và sự chờ đợi đã làm anh không thể nào câm nín tiếng “yêu” em. Nói thật, những ngày đầu chàng trai cụt mịt này chẳng biết chút gì về em đâu. Nhưng rồi kể từ buổi chiều thứ 5 “lịch sử” hôm ấy, anh đã quan tâm tới em nhiều hơn, mỗi khi online anh lại dành thời gian để ghé thăm em. Và giờ đây, từ cái thích thú ban đầu đã trãi qua những cung bậc cần thiết để có thể tự tin nói rằng là đam mê mãnh liệt. Anh muốn có cho riêng mình 1 chiếc, và hiển nhiên vẫn muốn thằng bạn số khổ có trước, vì anh mà đến giờ nó vẫn còn nuôi “dế đá Avio”, anh thì cũng vậy nhưng chẳng màn!
Có những nàng S5 điệu đà hay những cô nàng 5S sang trọng, và đôi lúc anh cũng đã không giấu nỗi lòng ngía đến họ nhưng rồi anh nhận ra anh cần em nhất Dâu Đen ạ. Dẫu biết rằng camera kém, cũng ít ứng dụng hơn khi so với họ, nhưng với những gì em hiện có, anh nghĩ rằng em thật sự phù hợp với anh. Vì em cũng không kém phần lung linh, và hơn cả, anh muốn cùng em có những trải nghiệm mới đầy thú vị. Anh đã từng tự vẽ ra cho mình những phút giây hạnh phúc bên em. Khi mọi người vẫn mãi mê chìu chuộng quí ngài Iphone cao giá thì anh sẽ cùng em tạo ra khác biệt với màu hạt huyền ấn tượng và sự thông minh đầy bản lĩnh, tiên phong của dòng họ Dâu Đen danh tiếng.
Khuya rồi, ngắm em lần cuối trước khi đi ngủ.​
Nhắm mắt lại vẫn màu huyền ấn tượng
Rọi vào anh như tia chóp trong đêm
Em không nhất nhưng em là duy nhất
Bóng trang đài của dòng họ Dâu Đen
Anh khao khát cho gót hồng say nắng
Rước em về cùng chân bước bên anh!....
.....Chờ anh, 250 ngày nữa thôi em nhé!
............​
 

Đan Thy

New Member
Tham gia
11/2/14
Bài viết
55
Được thích
89
#2
:too_sad::too_sad:hoàn cảnh quá :too_sad::too_sad:
 
Tham gia
14/4/14
Bài viết
3
Được thích
6
#3
tớ chỉ nhân hóa câu chuyện bản thận thoy, hồi đầu năm nhất tớ bị móc túi trên xe bus, cơ mà BB nhà mình đắc quá nên tới giờ vẫn chưa đền được!!!
 

Theo dõi Youtube

Thành viên online

Quảng Cáo

Quảng Cáo

Có thể bạn quan tâm

Top Bottom