[Tâm sự] "Em thích bình minh hay hoàng hôn?"

System32

New Member
Tham gia
5/9/21
Bài viết
12
Được thích
15
5118 #1


Em thích bình minh hay hoàng hôn? Tôi đã hỏi em như vậy. Em lặng người một lúc, ánh mắt hướng về phía xa xăm rồi lại nhìn tôi mỉm cười. "Em thích hoàng hôn"... Ngày hôm sau tôi đưa em đi ngắm hoàng hôn! Ánh hoàng hôn chiều tà đỏ rực cả góc trời. Người ta nói người thích hoàng hôn đều là người mang nhiều tâm sự, yêu nỗi buồn và trong ánh hoàng hôn còn có ý nghĩa "chờ đợi" nữa.

- Em đã ngắm bình minh bao giờ chưa?
- "Chưa bao giờ cả".
- Tại sao vậy?
- "Em cũng chẳng biết nữa..."
- Mai anh đưa em đi ngắm bình minh.

Em nhìn tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, tất nhiên là đang cảm thấy hơi khó hiểu, nhưng rồi cũng gật đầu.
Sáng hôm sau như đã hứa tôi dậy rất sớm, gọi điện cho em, chỉ một tiếng chuông đỗ em đã nghe máy. À, thì ra em cũng như tôi, mang tâm thế háo hức và trông đợi.
Chúng tôi đứng trên cầu, buổi sáng sớm còn hơi sương lành lạnh, gió nhè nhẹ thổi, tay tôi còn lắc nhẹ cốc cafe đen mua bên đường. Vì sợ tôi phải đợi, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp nhất của bình minh, em còn chẳng makeup. Nhưng có lẽ đó là lúc tôi thấy em đẹp nhất, trở nên thuần khiết, lộ rõ nhất con người của mình.

- "Em chưa bao giờ ngắm bình minh cùng ai cả, đôi lúc cũng có dậy sớm vì một việc gì ấy nhưng chẳng bao giờ để ý".
- Anh cũng vậy.
- "Thế mà anh dám rủ em đi ngắm bình minh à".
- Anh muốn thử làm điều này với một ai đó lâu rồi và thật may là em cũng muốn như vậy.

Bình minh dần ló dạng, chiếu sáng cả góc trời, làm sương tan, làm mọi thứ dần trở nên ấm áp. Em đưa mắt ngắm nhìn thật lâu, rồi đưa tay che lấy mặt trời.

- "Em chưa bao giờ nghĩ bình minh lại đẹp đến thế".
- Là tại vì em chưa bao giờ chịu để ý đến nó thôi, nó vẫn đẹp, trước giờ vẫn thế.

Tôi nhìn em, gương mặt như sáng bừng sức sống, giây phút ánh nắng chiếu rọi qua khóm tóc, em nở nụ cười ấm áp. Lạ thật, hoàng hôn in lên gương mặt ta những nét buồn rười rượi thì bình minh lại ngược lại. Nhưng dù người con gái ấy có là ánh hoàng hôn hay bình minh thì cũng đều trở nên cuốn hút và xinh đẹp trong mắt tôi.

- Từ giờ về sau em có muốn cùng anh ngắm bình minh và cả hoàng hôn luôn không?
Em phì cười rồi nói:​
- "Chưa bao giờ có ai nói với em như vậy cả, vì họ chỉ muốn em chọn hoàng hôn hoặc là bình minh theo ý muốn của họ, nhưng thật ra thì em tham lam lắm, em muốn chọn hết nên em sẽ đồng ý với anh".
- Anh muốn nhìn thấy gương mặt em lúc buồn nhất và cả lúc em hạnh phúc nhất. Lúc em xấu xí nhất và cả lúc em xinh đẹp nhất...

Chúng tôi hai con người nhỏ bé giữa thế giới rộng lớn, chẳng phải vô tình mà tìm thấy nhau, ôm lấy nhau, rồi cứ thế yêu nhau. Bình minh báo hiệu một ngày mới, đó cũng chính là lúc tốt nhất để tạo nên một khởi đầu mới, một câu chuyện mới. Hoàng hôn lại là nơi báo hiệu sự kết thúc của một ngày mệt mỏi, là lúc ta sống thật nhất với bản thân, là lúc tốt nhất để có thể kết thúc một câu chuyện.

Nếu cùng nhau đi qua được hoàng hôn ta sẽ lại được thấy nhau lúc bình minh và đi hết bình minh thì sẽ lại gặp hoàng hôn, quy luật của vòng lặp nó đã là như thế...

Tình yêu chính là một thứ sức mạnh dịu kì, khiến ta thôi thúc nơi lồng ngực, có thể cùng nhau dậy sớm, cùng nhau ngủ trễ, có thể làm những thứ mà ta chưa bao giờ làm chỉ cần là hai trái tim cùng đồng điệu, tất chẳng có việc gì khó.

Sẽ thật may mắn nếu có ai đó nhìn thấy được những nỗi buồn thăm thẳm nơi đáy lòng ta nhưng vẫn xem đó là một tuyệt tác. Và sẽ thật may mắn hơn nữa khi lúc ta mở lòng thì cũng sẽ có ai đó mở lời và ngược lại lúc ta chịu mở lời thì ai đó cũng sẽ mở lòng mà đón lấy.

Thời điểm mà tôi yêu em và thật may là em cũng thế!

Xem thêm:


Tác giả: Bích Trâm (FB)
 
Last edited by a moderator:

Nam_i

Member
Tham gia
6/7/21
Bài viết
106
Được thích
13
#2
Anh thích cả 2, không có bình mình thì làm gì có hoàng hôn. Thực tế cho khoẻ, văn vẻ chán ngắt
 

HaiiDeas

Viết dạo...
Tham gia
23/4/16
Bài viết
14,115
Được thích
17,189
#3
Anh thích cả 2, không có bình mình thì làm gì có hoàng hôn. Thực tế cho khoẻ, văn vẻ chán ngắt
Nếu lúc nào cũng thực tế thì cuộc sống này quả thực rất nhàm chán, thiếu đi cái gọi là "chất xúc tác" (cảm xúc, cảm giác, sự lãng mạn...) để tạo ra sự thăng hoa :D
 

Nam_i

Member
Tham gia
6/7/21
Bài viết
106
Được thích
13
#4
Nếu lúc nào cũng thực tế thì cuộc sống này quả thực rất nhàm chán, thiếu đi cái gọi là "chất xúc tác" (cảm xúc, cảm giác, sự lãng mạn...) để tạo ra sự thăng hoa :D
Mỗi thứ chỉ là VÔ THƯỜNG rồi cũng phải trở về THỰC TẠI. Hãy trân trọng từng giây phút hiện tại là hạnh phúc rồi.
 

Theo dõi Youtube

Thành viên online

Không có thành viên trực tuyến lúc này

Quảng Cáo

Quảng Cáo

Có thể bạn quan tâm

Top Bottom