- Tham gia
- 10/2/14
- Bài viết
- 6,324
- Được thích
- 11,511
6992
#1
Các nhà sản xuất tai nghe thường cung cấp cho người dùng khá ít thông tin về các vấn đề liên quan đến việc sử dụng tai nghe đúng cách, vì vậy đa số những người hiểu biết nhiều về tai nghe thường đơn giản chỉ là những kẻ liều lĩnh, dám thử dám làm. Chúng ta thường nghe những ý kiến trái chiều về một vấn đề nào đó, và ở đây là việc burn-in tai nghe, là một việc làm thừa thãi.
Với những bạn chưa hiểu rõ, burn-in đơn giản chỉ là sử dụng chiếc tai nghe phát nhiều loại âm thanh một cách liên tục trong một khoảng thời gian chỉ định nào đó. Công đoạn này sẽ được làm trước khi chiếc tai nghe được chính thức đưa vào sử dụng để thực sự nghe nhạc. Nếu nói theo giả thuyết, chiếc tai nghe của bạn sẽ có thể cho ra chất âm hoàn hảo và hay hơn khi đã qua một công đoạn “chạy đà” gian khổ. Tuy nhiên vấn đề ở đây khá éo le, đó là giả thuyết vẫn chỉ là giả thuyết, chẳng có một chứng thực nào cho việc “làm âm hay hơn” này cả, ngoài yếu tố lãng phí thời gian và làm bạn thêm lẫn lộn.
Dân sành nhạc thường áp dụng kỹ thuật burn-in mà họ cảm thấy chính xác nhất cho tất cả các thiết bị họ sử dụng như: earphone, headphone, amp, hay ngay cả dây dẫn. Với các headphone lớn, các phương thức burn-in cơ học sẽ được áp dụng để từ từ thay đổi các thông số thiết kế của màng diaphragm hình nón (phần rung chính tạo ra áp suất khí mà tai sẽ nhận biết là âm thanh) cho đến khi đạt được trạng thái mong muốn. Sau công đoạn này, người burn-in thường nói rằng “họ cảm thấy màng rung dễ dàng hơn tạo ra âm thanh hay hơn”.
Thời gian burn-in sẽ nằm trong khoảng 40 đến 400 giờ với vô số công đoạn từ đơn giản đến phức tạp. Các nhà sản xuất lớn thường có các biện pháp burn-in riêng của họ, hoặc không burn-in gì cả để người dùng ai muốn thì làm. Đa số người dùng burn-in theo phương pháp để cho tai nghe phát liên tục từ 1 đến 2 ngày, một số khác còn tạo ra các bản hợp âm chuyên dùng cho burn-in và chia sẻ rộng rãi. Các bản hợp âm này có thể bao gồm các đoạn lặp tone, white noise hay âm sóng sine.
Nói cho cùng thì với các thiết kế cơ học vật lý, cho dù là thiết bị nào đi nữa, qua thời gian dài sử dụng sẽ có các thay đổi không nhiều thì ít trong cơ chế làm việc. Tuy nhiên, “thay đổi” là một phạm trù rất lớn vì nó bao gồm cả hai thái cực “hay hơn” và “dở đi”, nhất là trong âm thanh lại càng quan trọng. Các khái niệm về “burn-in” khó có thể được giải thích chi tiết vì nó phụ thuộc rất lớn vào yếu tố con người, tâm thần học, khoa học, thương mại, hay đơn thuần chỉ là tranh cãi muôn thuở về “chất lượng âm thanh”. Cho dù là các nhà sản xuất đang che dấu gì đó hay đang có quá nhiều phương pháp, quá nhiều tiêu chuẩn khác nhau để kiểm tra tai nghe, công dụng chính xác mà burn-in mang lại vẫn là một vế đố với câu trả lời thật mờ mịt.
Tuy nhiên chúng ta biết được một điều là đối với driver armature cân bằng, các thay đổi trong lý thuyết mà ta vừa đọc bên trên nếu ứng dụng sẽ chỉ có thể có tác dụng rất nhỏ, hoặc thậm chí là không có tác dụng nào. Với kích thước nhỏ xíu, cho dù nó muốn thay đổi nhiều cũng không được.
Ngay cả các kỹ sư của hãng Shure cũng đã kiểm tra tổng quát trên dòng sản phẩm tai nghe E1 (ra mắt năm 1997) và cho ra các kết quả giống nhau y hệt cho dù là các sản phẩm bán ra lúc đó hay mới sản xuất gần đây. Âm thanh tạo ra từ các đầu dò trong công đoạn kiểm tra cuối cùng luôn luôn không đổi trong 1 ngày, 1 năm hay 5 năm… ngoại trừ việc nếu chiếc tai nghe phát sinh vấn đề thì không bàn đến. Kỹ sư Engstrom nói: “Rất nhiều kiểm tra đã được thực hành trong phòng thí nghiệm, vậy thì chiếc micro thu nếu được cắm dây và thu thử, có phải là nó cũng đang được burn-in hay không. Vậy thì theo lý thuyết, nếu như cứ sử dụng là sẽ burn-in, vậy thì âm thanh bây giờ đã phải khác đi rất nhiều so với khi sản phẩm được thiết kế phác thảo trên giấy rồi”.
Dĩ nhiên là không phải vậy.
Như đã nói ở phần đầu, câu hỏi về burn-in quá mờ mịt vì quá thiếu thốn các chứng thực cần thiết. Dĩ nhiên cũng chẳng ai bác bỏ được nó. Mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau, nếu họ tin rằng sau khi burn-in tai nghe sẽ hay hơn thì không ai có thể cản họ burn-in được. Ngay cả với cách suy luận bên trên, nếu burn-in có công dụng thì nó sẽ có thể mang lại các thay đổi nào đó, còn nếu nó vô dụng thì… cứ làm thôi, cũng có ảnh hưởng gì đâu.
Thực sự mà nói hiện nay burn-in đã trở thành một kiến thức hủ lậu, tuy nhiên các tranh luận và các “dẫn chứng” mà chúng ta thường gọi là “nói theo cảm tính” luôn tạo ra được một ma lực nào đó khiến một số người cho rằng “phải thử mới biết”. Vì vậy thời gian và công sức bỏ ra để burn-in một chiếc tai nghe thường là một hành trình khó có hồi kết.
Vậy thì chẳng lẽ cái mà các hãng sản xuất bán cho chúng ta lại là những sản phẩm chưa sẵn sàng đưa vào sử dụng hay sao? Người nghe từ trước đến nay đã phải lặn ngụp trong mớ bòng bong các tiêu chuẩn về tai nghe, thiết bị điều khiển, máy phát, chất lượng định dạng tập tin, thiết bị truyền tải, amp… gì gì đó. Ngay cả như thế đã rất phức tạp rồi. Chưa bàn đến công dụng (nếu có) của burn-in, phần lớn chúng ta có một khái niệm gần hơn với “burn-in ảo”. Có thể tai chúng ta đã quen với âm thanh từ chiếc tai nghe cũ, khi đổi qua tai nghe mới với chất âm khác làm chúng ta cảm thấy lạ lẫm. Sau một thời gian dài sử dụng khiến tai quen với chất âm mới và cảm nhận được nó hoàn hảo hơn, chúng ta lầm tưởng quá trình đó là “burn-in” và làm cho chiếc tai nghe “thực sự hay hơn” lúc trước.
Vì thế hãy tin vào đôi tai của chính mình, khái niệm burn-in cũng chỉ đơn giản là một khái niệm. Nếu nghe qua một tai nghe với chất âm không phù hợp, nhiều khả năng chính nó sẽ làm thay đổi gu nghe nhạc của bạn, chứ chẳng có “công dụng burn-in” gì hết khi được sử dụng trong thời gian dài.
Theo MonoSpace
Last edited by a moderator: