Chợt nhận ra trong tôi tồn tai cái gọi là vô tâm...

Tuấn Anh

New Member
Tham gia
6/3/14
Bài viết
1
Được thích
0
2220 #1
Vâng, Mẹ!

Là người ai cũng sẽ nghĩ đến đầu tiên khi nhắc về ngày 8-3, kèm theo đó là lời chúc, những đóa hoa dành cho người phụ nữ có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với mỗi người này. Tôi cũng vậy, khi đọc được Event này người tôi nghĩ đến đầu tiên cũng chính là mẹ, người đã mang tôi đến với cuộc sống tươi đẹp này.

Tôi bắt đầu viết, viết về những sũy nghĩ của tôi về mẹ. Rồi bất chợt tôi nhận ra rằng tôi không có một cái ảnh nào của mẹ bên mình cả. Bây giờ khi đang là một sinh viên học xa nhà, tôi không thể chạy về và gọi mẹ ra để chụp một hay hai cái ảnh để tham gia Event được. Nhưng thật sự điều đó khiến tôi thấy thật có lỗi, tôi đúng là một kẻ vô tâm. Suốt mười tám năm qua, tôi chưa bao giờ chụp lấy mẹ dù là một cái ảnh. Lục hết cái laptop và điện thoại chỉ có ảnh tôi cùng bạn bè, anh chị em họ. Tôi cũng nhận ra rằng từ ngày ba mẹ lấy nhau đền bây giờ, mẹ cũng không từng có một cái ảnh nào trong nhà. Ngày ấy còn khó khăn, ba mẹ lấy nhau không có nổi một cái cưới. Nhớ đôi lần được nghỉ về nhà, trong máy em gái tôi có rất nhiều ảnh của mẹ. Giờ đây dường như trong tôi lặng thinh, tôi thật sự là vô tâm - vô tâm đến mức tôi không nhận ra, cái vô tâm của một thằng con trai đối với mẹ.

Rồi tôi chợt thấy ảnh mẹ thoáng qua trong đống ảnh cũ, đó là bức ảnh chụp chung tất cả anh em hôm mừng thọ ông bà ngoại ngày tôi còn bé... Tuy ảnh được Crop ra, lại là ảnh cũ, xấu và chất lượng kém, nhưng đối với tôi hay bất kể người con nào, mẹ luôn là đẹp nhất, đẹp theo cách riêng của mỗi người con.




Mùng 8-3 tôi quyết định gọi về cho mẹ, tôi muốn nói xin lỗi mẹ, chúc mẹ nhiều lắm, nhưng dường như cái bản tính của một thằng con trai nó không được tình cảm như con gái. Tôi không thể nói ra. Lúc ấy tôi chỉ nói được vài câu ngắn ngủi như bao cuộc gọi tôi gọi về cho mẹ.

-Mẹ ak, mẹ khỏe không. Con sắp được nghỉ học, sắp được về nhà với mẹ, với ba. Lâu nay con vẫn khỏe, con nhớ mấy món mẹ nấu quá, ngoài này người ta nấu con ăn không quen. Con về mẹ nấu cho con ăn nhé.

- Con giữ gìn sức khỏe, rồi về với mẹ, thích ăn gì mẹ sẽ nấu cho.

Và tôi nói câu "Chào mẹ". Tắt máy và miệng bật câu "Con xin lỗi - Con nhớ mẹ, nhớ gia đình nhiều"
 

Theo dõi Youtube

Thành viên online

Quảng Cáo

Quảng Cáo

Có thể bạn quan tâm

Top Bottom