- Tham gia
- 14/2/19
- Bài viết
- 15
- Được thích
- 2
3887
#1
Chúng ta gần như không thể tự chọc cười mình, bởi các cơ chế đằng sau hiện tượng không thể tự cù lét rất đơn giản: Tiềm thức của chúng ta luôn luôn “đi trước” chúng ta một bước. Dù cho chúng ta bất ngờ tự cù lét bản thân, hay khéo léo che giấu như thế nào đi chăng nữa, cơ thể hầu như luôn biết trước và phần lớn đó là điều tốt.
Năm 2007, Sara-Jayne Blakemore, một nhà nghiên cứu ở Viện Khoa học về Thần kinh nhận thức (Institute of Cognitive Neuroscience) tại Đại Học London, đã giải thích với tạp chí Scientific American rằng:
Các tiểu não có thể dự đoán được cảm giác của chính chúng ta gây ra chứ không phải của một người nào khác gây ra cho chúng ta. Khi chúng ta tự cố cù lét bản thân, các tiểu não sẽ dự đoán cảm giác và sự dự đoán này sẽ hủy bỏ phản ứng ở những khu vực khác của não.
Bộ não được lập trình để đoán trước những cảm giác không quan trọng, như khi chúng ta thấy thoải mái khi tựa vào một chiếc ghế sofa hay khi mang một đôi tất mềm mại. Bộ não sẽ tiết kiệm năng lượng ở khớp thần kinh/liên hợp thần kinh (synapse: phần kết nối giữa các nơ ron) cho những tình huống không mong muốn và kỳ lạ, như khi có một con nhện độc bất ngờ bò lên áo của bạn.
Phóng viên: Trong cuộc thí nghiệm tự cù lét của mình, Hohwy đã sử dụng trò lừa bằng đôi găng tay cao su cũ. Ông ấy yêu cầu những người tham gia đeo một cặp kính thực tế ảo được gắn vào máy ảnh trên đầu của một người khác. Và với sự đồng bộ đó, ông bắt họ tự cảm nhận, như thể họ thực sự là người đối diện. Sau đó, ông ấy bắt họ tự cù lét lòng bàn tay của họ.
Hohwy: Khi tôi hỏi họ cảm giác như thế nào? Họ đã trả lời rằng khi họ tự cù lét bản thân họ, họ chẳng cảm thấy gì hết.
Tuy vậy, vẫn có một ngoại lệ của việc tự cù lét bản thân, đó là: Tâm thần phân liệt (Schizophrenics) có khả năng tự cù lét bản thân theo yêu cầu. Theo lý thuyết của Giáo sư Hohwy, ông đã nói rằng: "những người bị tâm thần phân liệt tương đối kém trong việc dự đoán những cảm giác được tạo ra từ chuyển động của chính họ." Ở một vị trí nào đó, giữa ngón tay, mắt và tâm trí vô thức, các tín hiệu điện sẽ đưa trở ngược lại não bộ một cách tình cờ.
Bằng một cách nào đó, việc không thể tự cù lét bản thân cho chúng ta thấy một bộ máy mạnh mẽ trong tâm trí của con người được phát huy một cách hiệu quả nhất: Não của chúng ta luôn trong trang thái cố gắng dự đoán những gì xảy ra tiếp theo. Nó luôn luôn đi trước một bước và hướng đến tương lai, ngay cả khi chúng ta cảm thấy không cần thiết phải như vậy.
Xem thêm:
Sửa lần cuối: