1615
#1
Cô sinh ra trong một gia đình có 3 cô con gái. Cha mẹ chẳng phải dư giả gì, là con đầu nhưng lại ốm yếu nhiều bệnh tật. Cô vẫn cố gắng học chăm chỉ và phụ giúp gia đình nghèo khó của mình.
Và, cô ra trường đúng hạn rồi tìm được một công việc cho trạm ý tế gần nhà. Cô có nhiều chàng để ý, nhưng cô quyết định chọn anh. Sau 1 năm yêu nhau cô và anh quyết định tiến đến hôn nhân... Ngày lấy nhau về cô thật sự không khóc lóc vì nhà chồng gần nhà mình nên có cơ hội thăm nhà rất nhiều. Phần vì lúc yêu nhau mẹ chồng cũng đối xử tốt với cô nên cô có thể an tâm..
Nhưng mà cuộc sống, đưa đẩy đẩy đưa.. cuộc sống ở nhà chồng hoàn toàn không như cô mong đợi..
Nhà chồng cô có hẳn một mảnh đất trồng rau, nhưng mẹ chồng không cho sử dụng máy bơm nước đi tưới lại bắt cô mỗi sáng dậy sớm ra ao xách nước tưới cây, rồi thì nấu cơm nước nhà cửa.. mọi thứ nấu nướng đều xài bếp củi. Cũng may lúc ở nhà gia đình cô sử dụng xen lẫn bếp củi và gas nên cô không bị lóng ngóng...
Được tháng sau khi cưới thì cô có thai, mà thời gian đầu thai nhi rất yếu, cô muốn hạn chế công việc. Cô nói với mẹ chồng về việc mua nồi cơm điện để rút ngắn thời gian nấu ăn vì có 1 bếp nấu ăn thôi, thế mà mẹ chồng cô lại thẳng thừng bảo KHÔNG...
Thế là mỗi ngày cô vẫn phải đều đều với công việc nhà rồi việc công ty.. cô cảm thấy hụt hẫng rất nhiều về ngôi nhà mà cô đang ở.. Cũng may có chồng cô luôn bên cạnh chăm lo cho vợ..
Ngày trước, cứ nghĩ mẹ chồng thương mình lắm nên rất yên tâm. Hôm nào cô làm về muộn là bà lại bảo anh mạng thức ăn sang cho cô, đến giờ cô mới biết được bà làm điều đó chỉ vì sỉ diện với hàng xóm
Bầu bì như thế, tan làm về là cô lại tất bật về nhà lo toan mọi thứ.. nhưng cơm thì mẹ chông bảo nhất điịnh phải đợi bố chồng về mới được ăn. Có nhiều hôm, ông làm về rồi đi luôn với bạn nhậu tận 9 giờ mới về, lúc đó cả nhà mới được ăn cơm...
Nhà có mỗi cô em chồng, kém cô 3 tuổi nhưng tính tình không ra gì, cô em suốt ngày lêu lỏng chơi bời, đến cả áo quần cũng chả thèm đụng đến, cô không giặt mẹ chồng lại mang ra càm ràm cả buổi nên cô phải lẳng lặng giặt luôn đồ của cô em chồng đỏng đảnh...
Rồi cô tủi, ô thậm chí còn không được quan tâm gì đến, cả thai nhi bà cũng không đếm xỉa. Mỗi ngày quy định bao nhiêu tiền nong, không được mua chợ hơn số tiền đó, như thế làm sao đủ chất dinh dưỡng cho con? làm sao con phát triển tốt? Cô làm gì mà mẹ chồng lại đối xử với cô như thế, bà cũng có con gái, sao bà không nghĩ cho con gái mình?
Thế kỷ XXI, nhà cô cũng cách trung tâm thành phố 30km, nhưng sao cô thấy mình sống như ở thế kỷ XX cùng với các cụ ở một bản làng nào đó...
Và, cô ra trường đúng hạn rồi tìm được một công việc cho trạm ý tế gần nhà. Cô có nhiều chàng để ý, nhưng cô quyết định chọn anh. Sau 1 năm yêu nhau cô và anh quyết định tiến đến hôn nhân... Ngày lấy nhau về cô thật sự không khóc lóc vì nhà chồng gần nhà mình nên có cơ hội thăm nhà rất nhiều. Phần vì lúc yêu nhau mẹ chồng cũng đối xử tốt với cô nên cô có thể an tâm..
Nhưng mà cuộc sống, đưa đẩy đẩy đưa.. cuộc sống ở nhà chồng hoàn toàn không như cô mong đợi..
Nhà chồng cô có hẳn một mảnh đất trồng rau, nhưng mẹ chồng không cho sử dụng máy bơm nước đi tưới lại bắt cô mỗi sáng dậy sớm ra ao xách nước tưới cây, rồi thì nấu cơm nước nhà cửa.. mọi thứ nấu nướng đều xài bếp củi. Cũng may lúc ở nhà gia đình cô sử dụng xen lẫn bếp củi và gas nên cô không bị lóng ngóng...
Được tháng sau khi cưới thì cô có thai, mà thời gian đầu thai nhi rất yếu, cô muốn hạn chế công việc. Cô nói với mẹ chồng về việc mua nồi cơm điện để rút ngắn thời gian nấu ăn vì có 1 bếp nấu ăn thôi, thế mà mẹ chồng cô lại thẳng thừng bảo KHÔNG...
Thế là mỗi ngày cô vẫn phải đều đều với công việc nhà rồi việc công ty.. cô cảm thấy hụt hẫng rất nhiều về ngôi nhà mà cô đang ở.. Cũng may có chồng cô luôn bên cạnh chăm lo cho vợ..
Ngày trước, cứ nghĩ mẹ chồng thương mình lắm nên rất yên tâm. Hôm nào cô làm về muộn là bà lại bảo anh mạng thức ăn sang cho cô, đến giờ cô mới biết được bà làm điều đó chỉ vì sỉ diện với hàng xóm
Bầu bì như thế, tan làm về là cô lại tất bật về nhà lo toan mọi thứ.. nhưng cơm thì mẹ chông bảo nhất điịnh phải đợi bố chồng về mới được ăn. Có nhiều hôm, ông làm về rồi đi luôn với bạn nhậu tận 9 giờ mới về, lúc đó cả nhà mới được ăn cơm...
Nhà có mỗi cô em chồng, kém cô 3 tuổi nhưng tính tình không ra gì, cô em suốt ngày lêu lỏng chơi bời, đến cả áo quần cũng chả thèm đụng đến, cô không giặt mẹ chồng lại mang ra càm ràm cả buổi nên cô phải lẳng lặng giặt luôn đồ của cô em chồng đỏng đảnh...
Rồi cô tủi, ô thậm chí còn không được quan tâm gì đến, cả thai nhi bà cũng không đếm xỉa. Mỗi ngày quy định bao nhiêu tiền nong, không được mua chợ hơn số tiền đó, như thế làm sao đủ chất dinh dưỡng cho con? làm sao con phát triển tốt? Cô làm gì mà mẹ chồng lại đối xử với cô như thế, bà cũng có con gái, sao bà không nghĩ cho con gái mình?
Thế kỷ XXI, nhà cô cũng cách trung tâm thành phố 30km, nhưng sao cô thấy mình sống như ở thế kỷ XX cùng với các cụ ở một bản làng nào đó...