Tình thương của bà...

L.C.T

New Member
Tham gia
9/3/14
Bài viết
22
Được thích
12
3343 #1
Họ tên: Lê Cảnh Toàn
Tên bài dự thi: Tình thương của bà...
Thiết bị chụp: Nokia Lumia 920
Phần mềm chỉnh sửa: Fotor




Tình thương của bà...
Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội của tôi. Cũng như bao đứa trẻ khác cùng làng, tôi lớn lên với hương lúa chín của làng quê nhỏ bé của mảnh đất miền trung khô cằn.

Tuổi thơ của tôi là bà, là những bông hoa gạo rực lửa đốt cháy cả dòng sông lạnh ngắt. Những đêm đông, tôi thiếp đi trong hương trầu thơm nồng, trong câu chuyện cổ tích ngày xửa ngày xưa bà kể. Những đêm hè nằm trên chiếc chõng tre, tiếng ru của bà cùng tiếng gió từ chiếc quạt nan đưa tôi vào giấc ngủ. Tất cả cứ thế bình lặng và yên ả trôi theo tiếng thở của thời gian. Và cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi trong trí óc non nớt của tôi, bà là tất cả…

Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ là những khó khăn bởi sự nghèo khó. Tôi thương bà lắm! Tôi thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cái dáng đi chầm chậm mà khập khiễng của bà . Gần 80 tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với người cùng tuổi . Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà - một con người chăm chỉ và chất phác . Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai và hai người con gái khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội. Khi ông xuất ngũ về thì bị nhiễm chất độc hóa học màu da cam của bọn giặc Mỹ tại chiến trường thành cổ Quảng Trị. Vất vả đè lên vất vả . Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà, đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn. Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủ để tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào! Tôi còn biết có lúc đi ra chợ bà nhìn thấy một người ăn xin nghèo khổ thì không bao giờ bà quay lưng lơ đi mà bà sẵn sàng rút ra một tờ tiền trong túi vải của mình, gấp gọn làm đôi rồi bỏ vào nón của người ăn xin đó. Tôi thật cảm phục trước tấm lòng yêu thương vô hạn và trái tim bao dung của bà luôn rộng mở đối với bất kì ai.

Bà còn dạy cho tôi đạo làm người. Tôi nhớ hồi nhỏ tôi thường hay ăn trộm trái cây nhà hàng xóm. Có lần bà biết được bà đưa ra một cái nồi nấu bếp than sau đó bà tự lấy tay quẹt vào nồi rồi đưa lên bôi vào mặt bà. Bà nói đói cho sạch rách cho thơm. Làm những việc như thế khác nào bôi tro vào mặt.Tôi chỉ biết khóc và xin lỗi rồi tự hứa với bà sẽ không bao giờ làm như thế nữa. Bà tôi còn là một người rất yêu thiên nhiên nữa. Trong khoảng hiên nhỏ trước nhà, lúc nào cũng chất đầy những dàn rau xanh mướt, những cây ớt nhỏ chi chít quả xanh, quả vàng… Bởi vì bà tôi từng bảo : “Thiên nhiên giúp tâm hồn ta trong sáng hơn, giúp tinh thần ta thoải mái hơn”. Hơn nữa đó cũng là sản phẩm bà tôi mang đi chợ bán. Giờ đây tôi đã đi làm, tự lo cho cuộc sống của mình được rồi nhưng mỗi khi về thăm bà tôi vẫn luôn ngả đầu vào vai bà và tâm sự mọi chuyện của mình. Có lúc tôi ôm bà khóc thút thít rồi bà cũng xoa đầu tôi an ủi. Những khi ấy tôi bỗng cảm thấy bà như đang truyền một hơi ấm tinh thần cho tôi, giúp tôi có thêm nghị lực để vượt qua chuyện phiền muộn. Mỗi lần tôi đến chơi, tôi đều thấy bà cười nhưng trong lòng tôi luôn lo lắng rằng ẩn sau nụ cười đó là nỗi đau về tinh thần đang dằn vặt bà tôi bởi vì hồi tôi xa nhà đi vào thành phố học đại học, một lần không kiềm chế được bản thân tôi đã sa ngã trước những cám dỗ của xã hội. Nhưng bà vẫn nhắc nhở, chỉ bảo tôi nhẹ nhàng. Bà thường động viên tôi bằng câu nói “trong cuộc sống không ai là người không mắc lỗi, quan trọng là phải biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã để mà trưởng thành”. Tôi luôn khắc ghi lời nói đó của bà và vẫn luôn tự nhủ bản thân phải thành đạt để bà không phải lo lắng về tôi nữa…

Bà vẫn lạc quan và yêu đời dù cho trong bà đang chất chứa bao nhiêu nỗi niềm. Bà đã cho cháu bài học thật quý giá: “Ta hãy trân trọng từng phút giây dù là nhỏ nhất khi ở cạnh người mà mình yêu thương”. Cháu muốn nói hàng ngàn lần rằng: Cháu yêu bà! Cháu biết ơn tình cảm và trái tim của bà dành cho cháu! Hình ảnh bà sẽ mãi mãi ở trong tim cháu! Giờ đây không được ở gần bên bà nhiều nữa nhưng cháu luôn cầu chúc cho bà luôn mạnh khỏe để mỗi lần về quê cháu được ôm bà, được nói chuyện với bà và đền đáp những công lao, tình cảm mà bà đã dành cho cho cháu suốt bấy lâu nay…

Bà hãy luôn mạnh khỏe và vui tươi bà nhé!!!...​


[HASHTAG]#typn[/HASHTAG]​
 

Theo dõi Youtube

Quảng Cáo

Quảng Cáo

Có thể bạn quan tâm

Top Bottom