- Tham gia
- 25/2/14
- Bài viết
- 26
- Được thích
- 24
1366
#1
Đối với một thằng con trai như mình thì, à mà ngay cả con gái đôi khi vẫn không thể nói được ba từ CON YÊU MẸ.. Nhiều lần cũng cố gắng, lấy hết can đảm chạy đến trước mẹ và nói với mẹ là con yêu mẹ nhiều lắm.
Nhớ lúc nhỏ nhà nghèo, tối nào cũng ôm mẹ ngủ, vẫn còn nhớ lắm mùi của mẹ. Một mùi mồ hôi, một mùi mặn, mùi khói bếp, mẹ nằm đứa con trong lòng vuốt tóc nó, còn nó thì cứ ôm mẹ thật chặt chỉ vì sợ ma.
Cho đến bây giờ vẫn thế, mẹ đã già hơn nhưng vẫn còn trẻ lắm. Nhà bây giờ đã khá hơn rất nhiều, nhưng ở bên mẹ, vẫn còn nghe mùi mồ hôi, mùi khói bếp. Nhà đã có bếp ga, bếp điện nhưng mẹ nói bếp củi nấu cơm mới ngon, phải biết tiết kiệm. Có lần trời mưa lớn lắm, ngồi trong nhà làm bài, chợt không thấy mẹ đâu. Đi tìm và thấy mẹ ngồi một mình bên bếp, ngoài trời mưa lớn lắm, mẹ ngồi thẩn thờ, đôi chút lại chụm củi vào cho lửa cháy lên, hai hàng nước mắt không kiềm được!
-------Tay mẹ bị rung, cầm gì cũng rung, nhìn tay mẹ cầm chén cơm mà thương mẹ nhiều lắm. Có một khoảng thời gian, mình không nói chuyện với mẹ, ăn cơm cũng không ăn chung, mình ăn một mình xem tivi, mẹ ngồi ăn một mình. Một mình một mâm cơm, nghĩ lại còn muốn tát cho mình một tát thật đau, dáng người không cao, gương mặt buồn và những nếp nhăn...
Thời gian không chờ ai cả, không bỏ quên một ai, và thời gian làm mẹ một ngày xa mình hơn.
Do vậy hãy trân trọng nhưng giây phút bên mẹ, dù như thế nào thì mẹ vẫn luôn muốn tốt cho con, luôn muốn bảo vệ con và với mẹ lúc nào bạn cũng chỉ là đứa con bé bỏng ngày nào của mẹ. Và cho đến khi bạn có một đứa con cho riêng mình thì hãy nhìn lại khoảng thời gian bên mẹ, bạn sẽ hiểu được bà đã cố gắng và hi sinh như thế nào.
Nhớ lúc nhỏ nhà nghèo, tối nào cũng ôm mẹ ngủ, vẫn còn nhớ lắm mùi của mẹ. Một mùi mồ hôi, một mùi mặn, mùi khói bếp, mẹ nằm đứa con trong lòng vuốt tóc nó, còn nó thì cứ ôm mẹ thật chặt chỉ vì sợ ma.
Một mình mẹ lo tất cả mọi việc trong nhà, ba thì sáng đã đi làm, thức dậy chỉ thấy mẹ tất bật chuẩn bị bữa sáng cho con, lúc đấy nhìn cũng chẳng có gì nhưng bây giờ ngồi ngẫm nghĩ lại, nhớ lại hình bóng đó lại không kìm được nước mắt. Một phụ nữ trung niên, đầu tóc rối bù, hồi đó làm gì có bếp ga, mà có thì cũng chẳng có tiền mà mua, mẹ nấu củi....khói chắc làm mắt mẹ cay lắm nhưng mẹ chẳng ngại chi cả. Vẫn cơm ba bữa cho con, vẫn đưa đón con đi học, nhắc con đi tắm, nhắc con ăn cơm, học bài.Cho đến bây giờ vẫn thế, mẹ đã già hơn nhưng vẫn còn trẻ lắm. Nhà bây giờ đã khá hơn rất nhiều, nhưng ở bên mẹ, vẫn còn nghe mùi mồ hôi, mùi khói bếp. Nhà đã có bếp ga, bếp điện nhưng mẹ nói bếp củi nấu cơm mới ngon, phải biết tiết kiệm. Có lần trời mưa lớn lắm, ngồi trong nhà làm bài, chợt không thấy mẹ đâu. Đi tìm và thấy mẹ ngồi một mình bên bếp, ngoài trời mưa lớn lắm, mẹ ngồi thẩn thờ, đôi chút lại chụm củi vào cho lửa cháy lên, hai hàng nước mắt không kiềm được!
-------Tay mẹ bị rung, cầm gì cũng rung, nhìn tay mẹ cầm chén cơm mà thương mẹ nhiều lắm. Có một khoảng thời gian, mình không nói chuyện với mẹ, ăn cơm cũng không ăn chung, mình ăn một mình xem tivi, mẹ ngồi ăn một mình. Một mình một mâm cơm, nghĩ lại còn muốn tát cho mình một tát thật đau, dáng người không cao, gương mặt buồn và những nếp nhăn...
Thời gian không chờ ai cả, không bỏ quên một ai, và thời gian làm mẹ một ngày xa mình hơn.
Do vậy hãy trân trọng nhưng giây phút bên mẹ, dù như thế nào thì mẹ vẫn luôn muốn tốt cho con, luôn muốn bảo vệ con và với mẹ lúc nào bạn cũng chỉ là đứa con bé bỏng ngày nào của mẹ. Và cho đến khi bạn có một đứa con cho riêng mình thì hãy nhìn lại khoảng thời gian bên mẹ, bạn sẽ hiểu được bà đã cố gắng và hi sinh như thế nào.
Last edited by a moderator: